Hiệp Sĩ và Công Nương - Thơ Khuyết Danh
Hiệp Sĩ và Công Nương
Ngày xưa bẻ lá em làm mão
Múa hát ngoài trời đêm sáng trăng
Anh bẻ roi mây làm hiệp sĩ
Giả vờ lên ngựa giữa chiều xuân
Em ra trước cổng tiễn người đi
Gió ngựa tri phong cuốn bụi chiều
Tay nhỏ vẩy chào như phút lục
Mối tình thơ dại đẹp biết bao
Hiệp sĩ di cương nơi khoảng vắng
Leo rào trộm ổi ở vườn bên
Làm quà dâng tặng người con gái
Ngựa lại dừng cương trước cổng nhà
Công nương vào nhà đâm muối ớt
Còn anh sẻ ổi để chia đôi
Vườn bên mất ổi đi tìm trộm
Hiệp sĩ bị đòn biết mấy roi
Mười mấy năm sau bao thay đổi
Chim xanh ngày cũ đã tung bay
Công nương cất bước theo đường cũ
Hiệp sĩ về đâu... nhạn lạc bầy?
Hiệp sĩ về đây tìm chốn cũ
Không cương, không ngựa với chân dây
Còn đâu kỷ niệm thời thơ ấu
Tặng ổ ngày xưa ở chốn này?
Gọi khẽ, "công nương ơi! Anh trở lại"
Chỉ nghe tiếng vọng ở hoàng hôn
Vườn em bây giờ đã đổi chủ
Đổi thay tuồng hát lẫn tuồng đời!
Khi em đi lấy chồng xa xứ
Hiệp sĩ, công nương cách biệt rồi
Lạnh lùng khép kín tình thương nhớ
Hiệp sĩ đi theo bước học hành
Khăn gói gió đưa đời lãng tử
Người đi ôm chặt mộng ngày xưa.
(Không Biết)